Đỗ xe chung cư: Trăm nỗi bức xúc, tôi cũng muốn chia sẻ nỗi lòng của mình.
Vợ chồng tôi kết hôn đã 10 năm nay, tích cóp mãi mới mua được chiếc ô tô che nắng che mưa cách đây 1 năm. Chiếc xe chỉ có 500-600 triệu đồng nhưng là cả gia tài với chúng tôi.
Từ ngày rục rịch mua xe đến khi cầm giấy tờ trên tay, cả nhà háo hức lắm. Hai đứa nhỏ cũng suốt ngày đòi bố hứa “nhà mình có xe ô tô, bố đưa con đi chơi nhiều nhé”.
Nhưng niềm vui chẳng được bao lâu thì bao nhiêu rắc rối ập đến vì chỗ đỗ xe. Rước xe về tôi mới biết dưới hầm chung cư không còn suất gửi xe nữa. Khi chúng tôi mới chuyển đến chung cư này, hầm xe vẫn còn thừa chỗ gửi ô tô. Nhưng sau vài năm, khi đã trả hết nợ mua nhà, kinh tế ổn định, nhà nhà kéo nhau đi mua ô tô. Bây giờ, những người mua xe sau phải đi tìm suất của nhà đã mua trước không dùng tới, giá mỗi suất 10-20 triệu đồng, chỉ để được quyền gửi xe dưới hầm, tất nhiên chưa tính phí gửi xe hàng tháng. Nhà tôi dù muốn mua lại nhưng cũng chẳng có suất mà mua.
Mỗi lần đi làm về, tôi lại loay hoay tìm chỗ đỗ xe ven đường trong nội bộ khu nhà. Hôm thì tôi đỗ bên vườn hoa, hôm đỗ ở bờ hồ. Hôm nào về muộn hơn chút là cũng hết cả chỗ đỗ. Đỗ ở những chỗ này thì không mất tiền, nhưng chẳng ai muốn tiết kiệm triệu bạc gửi xe để vứt gia tài của mình giữa mưa nắng như thế. Chỉ là bất đắc dĩ thôi.
Nhưng đỗ tạm như thế cũng chẳng yên thân. Hôm thì bảo vệ ra nhắc nhở, hôm thì chủ biệt thự, liền kề kêu ca, dán biển “không đỗ xe trước cửa nhà”. Thậm chí, nhiều xe bị bẻ gương, chọc thủng lốp, làm xây xước sơn… mà không biết thủ phạm là ai. Không ít người nghi ngờ chính bảo vệ khu chung cư là người phá hoại để ngăn chặn dân đỗ xe sai quy định. Nhưng bây giờ xây chung cư, không đủ chỗ đỗ xe thì chúng tôi phải đỗ ở đâu? Nếu hầm còn chỗ gửi xe thì chúng tôi sẵn sàng mua chỗ cơ mà.
Giải pháp duy nhất mà một số cư dân đã làm, đó là gửi xe ở một chung cư khác gần đó rồi đi bộ về nhà. Tuy nhiên, nếu gửi ở đó, chúng tôi sẽ phải đi bộ khoảng 1km mới về đến nhà mình. Mà thời tiết Hà Nội không nắng gắt thì lại rét buốt, chưa kể những ngày mưa, mua ô tô rồi lại phải cuốc bộ như thế thì thôi… thà đi xe máy còn hơn.
Chưa hết, về nhà không có chỗ gửi xe đã đành. Đi ô tô đi làm, tôi cũng khổ sở vì chỗ đỗ xe. Toà nhà mà cơ quan tôi thuê văn phòng cũng không còn chỗ đỗ. Hôm nào may mắn thì tôi giành được chỗ đỗ bên lề đường con phố nhỏ gần cơ quan. Hôm nào không may tôi phải đi gửi xe xa tít tắp, rồi lại đi bộ về cơ quan.
Còn chuyện đưa con đi học, ban đầu vợ chồng thống nhất, tôi lái xe đi làm thì sẽ kiêm luôn nhiệm vụ đưa 2 đứa đi học cho đỡ bụi bặm, nắng gió. Nhưng khổ nỗi, nếu đi ô tô quãng đường hơn 4km đến trường các cháu phải mất gần 1 tiếng đồng hồ vì toàn đường hẹp, ngày nào cũng ùn tắc. Trong khi vợ tôi đi xe máy chỉ mất 20 phút. Thế nên, hôm nào muốn đi ô tô với bố thì các con phải dậy sớm hơn nửa tiếng đồng hồ, ăn sáng trên xe luôn.
Cuối tuần, vợ chồng muốn đi cà phê, đưa con đi khu vui chơi, nhà sách cũng phải chọn quán có chỗ đỗ xe. Nhiều khi đến nơi mà phố nhỏ quá, không có chỗ đỗ, chúng tôi đành chạy đại sang quán khác hoặc đi về.
Sau 1 tháng mua xe, tôi chán hẳn việc đi làm bằng ô tô. Bây giờ, tôi chỉ sử dụng chiếc xe khoảng 20-30% số ngày đi làm và những lúc đưa con đi chơi xa.
Thế nên, ai bảo có tiền mua ô tô đi là sướng thì cũng chưa chắc nếu đang sống ở đất Thủ đô. Nhiều người lại bảo có tiền mua ô tô mà không có ý thức đỗ xe hay không chịu bỏ tiền ra gửi xe lại càng sai.
Gần đây theo dõi trên mạng thấy có nhiều vụ mâu thuẫn, đánh nhau, thậm chí đâm chết người chỉ vì chuyện đỗ xe, tôi thực sự thấy lo ngại. Mong các bác đang cân nhắc mua ô tô thì hãy xem xét lại các yếu tố xem có lâm phải hoàn cảnh giống như nhà tôi bây giờ không nhé!