Khi chưa cưới, chúng tôi đã có nhà riêng. Sau ngày kết hôn, nhà tôi ở ngoại thành nên để cho thuê, còn nhà của chồng ở gần chỗ làm nên để ở. Cả 2 đều làm ra tiền nên chúng tôi đi đến thống nhất, tiền ai làm ra người ấy giữ. Hàng tháng vợ chồng tôi mỗi người góp 10 triệu vào quỹ chung để chi tiêu sinh hoạt. Khi nào hết thì góp tiếp.
Suốt 11 năm nay, chúng tôi hoàn toàn không biết về thu nhập của nhau. Vợ chồng tôi cho đó là vấn đề tế nhị và không muốn công khai.
Cách đây 3 tháng, chồng tôi xảy ra chuyện lớn. Anh ấy không muốn an phận làm nhân viên cả đời mà muốn làm chủ. Anh dùng toàn bộ số tiền có được để mở công ty. Khi hết tiền, anh không hỏi vay tiền của vợ mà vay nóng bên ngoài. Đến khi không trả nợ nổi và chủ nợ đến nhà xiết nợ thì tôi mới biết chuyện. Sau đó vợ chồng con cái chúng tôi chuyển về căn nhà ngoại ô của tôi ở.
Cứ nghĩ khi bán nhà trả nợ thì sẽ xong, nào ngờ lại 1 chủ nợ khác đến đòi. Lần này số tiền nợ là 3 tỷ thì tôi thật sự không còn tin vào lời nói của chồng nữa. Không hiểu anh đầu tư kinh doanh kiểu gì mà nợ nần nhiều thế. Không biết anh còn giấu vợ những khoản nợ nào chưa dám nói?
Hôm thứ 5 vừa rồi, nhà chồng có cỗ, gia đình tôi cùng về. Nhân dịp này, tôi cũng nói rõ các khoản nợ nần của chồng cho bố mẹ chồng biết mà tìm cách giúp đỡ. Bố mẹ chồng đều rất choáng khi biết anh con trai giỏi giang ngày nào, bây giờ nợ nần ngập đầu.
Tôi hỏi bố mẹ có khoản nào giúp chồng tôi trả cho bớt nợ. Bố chồng lắc đầu nói ông bà già rồi biết làm gì ra tiền, thương con lắm nhưng không thể giúp được.
Anh trai chồng bảo chúng tôi còn 1 ngôi nhà đang cho thuê, sao không bán đi trả nợ. Chồng cũng quay ra trách vợ đứng ngoài cuộc, có tiền tiết kiệm nhưng không chịu rút ra trả cho anh ấy.
Với số nợ quá lớn của chồng, dùng toàn bộ tiền tiết kiệm của tôi cũng không thể trả hết nợ. Còn ngôi nhà thì là của riêng tôi, biết bao năm tích góp mới có, giờ bán nốt thì mẹ con tôi biết ở đâu. Với tình hình hiện tại, tốt nhất vợ chồng nên ly hôn. Anh tự chịu tránh nhiệm với những khoản nợ, đừng kéo mẹ con tôi chịu khổ cùng anh.
Mấy người nhà chồng trách tôi bạc bẽo. Lúc chồng khó khăn cần giúp đỡ có tiền mà không cứu chồng lại giữ khư khư. Tôi tức giận hỏi ngược lại, nếu tôi làm ăn thua lỗ, nợ nần nhiều như thế thì chồng có đứng ra giúp đỡ không? Đến lúc này mọi người im lặng không ai trả lời.
Lúc chồng rơi vào tình cảnh túng quẫn, tôi chọn ly hôn thì quá tệ. Nhưng mẹ con tôi sống không yên ổn khi mà chủ nợ đến nhà đòi tiền tối ngày. Theo mọi người, tôi có nên bán nhà trả nợ giúp chồng không?